...
...
...
...
...
...
...
...

Vin68 Club

$580

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Vin68 Club. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Vin68 Club.Về trang bị an toàn, hai mẫu MPV này đều có những hệ thống an toàn cơ bản như phanh hệ thống chống bó cứng phanh (ABS), phân bổ lực phanh điện tử (EBD), hỗ trợ lực phanh khẩn cấp (BA), cân bằng điện tử, hỗ trợ khởi hành ngang dốc, camera lùi. Tuy nhiên, Hyundai Stargazer nhỉnh hơn khi có thêm hệ thống kiểm soát lực kéo, cảnh báo điểm mù, và 6 túi khí trong khi Xpander chỉ có 2 túi khí trước.️

Quantity
Add to wish list
Product description

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Vin68 Club. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Vin68 Club.Sau hai chặng đua thành phố Thủ Dầu Một - Tây Ninh và thành phố Thủ Dầu Một - Long An, giải xe đạp truyền hình Bình Dương lần thứ IX đã chính thức khởi động chặng 3 với lộ trình 85 km từ TP.Thủ Dầu Một đi thị xã Bình Long. Sáng ngày 27.08, hơn 200 vận động viên đến từ các câu lạc bộ của làng xe đạp đường trường phong trào đã quy tụ tại Trung tâm hội nghị và triển lãm tỉnh Bình Dương từ rất sớm để sẵn sàng chinh phục đường đua.️

Hội thảo cũng xác định phương hướng, nhiệm vụ của Khu Công nghệ cao TPHCM giai đoạn đến năm 2030, tầm nhìn 2045, với mục tiêu xây dựng Khu Công nghệ cao TP.HCM trở thành Khu Công nghệ thông minh và đổi mới sáng tạo, là hạt nhân của khu đô thị sáng tạo tương tác cao phía đông thành phố.Đây là nơi tập trung các doanh nghiệp đổi mới sáng tạo, tăng trưởng cao, thu hút vốn, công nghệ, nhân lực công nghệ cao trong và ngoài nước thích nghi với cuộc Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, góp phần quan trọng vào sự phát triển kinh tế - xã hội của TP.HCM nói riêng và vùng kinh tế trọng điểm phía nam nói chung.Phát biểu khai mạc, GS-TS Nguyễn Kỳ Phùng, Trưởng ban Ban Quản lý Khu Công nghệ cao TP.HCM, cho biết: Khu Công nghệ cao đã trải qua 22 năm hình thành và phát triển, trong quá trình đó, Khu Công nghệ cao đã thu hút rất nhiều dự án công nghệ cao, các tập đoàn lớn hàng đầu trên thế giới đến đầu tư, đây cũng là nơi tập trung liên kết các hoạt động nghiên cứu, ứng dụng công nghệ cao, góp phần cải thiện, nâng cao năng lực đầu tư của TP.HCM - vùng kinh tế trọng điểm phía nam và của cả nước.Tại hội thảo, Ban Quản lý các Khu chế xuất và công nghiệp TP.HCM đã đề xuất một số góp ý nhằm phát triển Khu Công nghệ cao như: Xác định hiện trạng các khu chế xuất và khu công nghiệp TP.HCM trong thời gian qua; Xác định định hướng phát triển các khu công nghiệp tại TP.HCM; Vai trò Khu Công nghệ cao trong thúc đẩy chuyển đổi các khu công nghiệp theo hướng phát triển công nghệ cao và hình thành các cụm công nghiệp cộng sinh; Tiếp tục đẩy nhanh quá trình chuyển đổi các khu công nghiệp thành khu công nghiệp công nghệ cao trong thời gian tới.Trong những năm qua, Khu Công nghệ cao TP.HCM đã có nhiều thành tựu đóng góp cho sự phát triển của thành phố. Trong đó, có thể kể đến như hiệu quả sử dụng đất, năng suất lao động, xuất nhập khẩu, đặc biệt là sức lan tỏa và tạo nguồn cảm hứng cho thế hệ trẻ, các nhà khoa học, doanh nghiệp về phát triển khoa học công nghệ, kích thích sự đổi mới sáng tạo. ️

Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người. ️

Related products